Ring ring


VIII. TRÁI ÐẤT CHUYỂN TRỤC

 
Những đám mây báo trước tai họa đã bao phủ trái đất cách đây khản 50.000 năm. Dẫn-đạo-sư nói rằng những sinh linh bên ngoài không gian đã trông thấy nhiều đường rạn nứt, cũng như những vệ tinh nhân tạo này nay chụp hình mây và gió bảo. Từ trước trái đất đã nhiều lần chuyển động khi vỏ ngoài dần dần nguội đi, nhưng những lần ấy không đáng kể vì chưa có loài người có hình thể vật chất, họ chỉ như là những bóng sáng có thể phóng mình đến những nơi an toàn.
Những người có tâm linh sáng suốt ở Lemuria đã biết trước tai họa sẽ đến và khuyên những ai còn muốn lưu lại trên trái đất hãy di chuyển đến những nơi an toàn hơn. Nhiều người lánh sang Á-Châu, Phi- Châu, Mỹ-Châu, mang theo giống rau cỏ, trái cây, hạt dẻ, đã trồng từ nhiều ngàn năm, và được người bản xứ đón tiếp, những người nầy coi họ là người văn minh hiểu biết hơn. Những người khác cảm thấy đời sống xác thịt đã đủ muốn trở lại trạng thái tâm linh khi thiên tai đến. Những người lánh khỏi Lemuria muốn bảo tồn nền văn hóa của họ đã tiến cao và lưu lại cho đời sau, họ có một triết lý vững vàng, chứ không phải là một cuộc tỵ nạn hổn loạn để được an thân.
Ðồng thời những người không gian cũng báo cho người Atlantis biết về tai hoạ sắp đến, mà một số người nầy lánh sang những nơi mà ngày nay là Yucatan thuộc Mễ-tây-Cơ, hoặc Ai-Cập. Li-bi, Tây-ban-Nha, Bồ-đào-Nha. Họ mở trường dạy văn chương, toán, canh nông và kỷ thuật, và cũng như người Lemuria, dựng những tòa nhà hình kim tự, vì luôn luôn họ hướng lên Thượng Ðế.
Những ngày chót của Lemuria kéo dài trong mấy trăm năm. Những người di dân đem theo kiến thức của họ về khoa chiêm tinh, vì có một số đã liên lạc với những hành tinh khác trên bầu trời và hiểu luật chuyển động của các hành tinh cũng như trái đất. Những người Lemuria dạy người bản xứ tôn thờ Ðức-Sáng-Tạo và giúp họ xây những ngôi đền hướng về Mẫu quốc: Những đền tại Mỹ châu quay mặt về huớng tây và đền tại Á châu quay mặt về hướng đông. Tục nầy vẫn còn tồn tại nhiều ngàn năn sau. Người ta nhận thấy những đền ở Mể-tây-Cơ hướng về phía tây, và đền Angkor Wat (Ðế Thiên Ðế Thích) tại Cao-Miên hướng về phía đông. James Churchward nói rằng đã khám phá những chữ khắc tại hai nơi giống nhau. Dẫn-đạo-sư nói rằng thời ấy không có hàng rào ngôn ngữ, tuy giọng nói khác nhau chút đỉnh nhưng vẫn hiểu nhau.
Rồi đến khoảng 48.000 năm trước kỷ nguyên, thiên tai kinh khủng đã xẩy đến. Những hỏa-diệm-sơn phun lửa, mặt đất rung chuyển tựa như một tờ giấy bị vò nát, trái đất giao động mạnh và đổi trục, nước biển dâng lên khiến toàn thể Lemuria chìm mất dạng, chỉ còn lại vài nơi cao như Hawaii, Cahiti, Polynesia và một số đảo khác.
Ðịa dư thế giới thay đổi trong chớp mắt, và sau đó trong một thời gian dài, sương mù dày dặt bao phủ trên nơi đất liền xưa đã nuôi sống bao nhiêu triệu người và sinh linh khác. Nhiều khu đồng bằng nay đã thành núi cao khe thẳm. Những khu thành phố lớn ở Peru và Mể-tây-Cơ xưa kia gần ngang mặt biển, nay vọt lên cheo leo lưng chừng trời cao hai ba ngàn thước. California ngày nay là bờ biển đông của Lemuria, đã thoát khỏi nạn lụt nhờ dính vào địa lục mới là miền tây Hoa Kỳ ngày nay từ đáy biển nổi lên. Nhiều đám đất mới cũng nổi lên tại Âu-Châu và Sahara xưa là đáy biển nay trở thành vùng đất phì nhiêu.
Còn Atlantis thế nào? Không thay đổi mấy. Một phần đất miền tây chìm xuống, trong khoảng từ bờ biển đông Hoa Kỳ đến Brésil ngày nay. Vì đường xích đạo thay dổi, nên khí hậu lý tưởng của Atlantis trở thành nóng bức, ảnh hưởng đến tính tình con người.
Khi những vùng nóng ấm trở thành đông lạnh, và những nơi băng tuyết thành nhiệt đới, những con khủng long không quen với sự thay đổi thời tiết đột ngột, đã chết hàng vạn, thân hình rất lớn mà đầu óc tất nhỏ nên thiếu trí nhớ. Cả những con vật khổng lồ ở dưới nước, trên cạn và trên không cũng không sống nổi. Nhiều tàn tích khủng-long còn nguyên vẹn đã được đào thấy tại vùng bắc cực. Ngày nay chỉ còn vài loại to lớn ở sâu dưới biển, nhưng không nguy hại cho loài người nữa.
Người tuy cũng chết rất nhiều vì trái đất đổi trục, nhưng nhờ thông minh hơn nên một số còn sống sót và bắt đầu công việc tái tạo. Ðất phì nhiêu có nhiều nên không có vấn đề nhân mản, vì số người bị tiêu diệt khi ấy gần bằng số toàn thể nhân loại ngày nay.
Nếu thực như thế thì điều này trả lời câu hỏi của một số người thắc mắc về luật luân hồi, rằng nhân số ngày nay càng ngày càng tăng nhiều hơn xưa thì những người ấy từ đâu mà ra? Lịch sử của chúng ta mới bắt đầu từ mấy ngàn năm, đâu có biết được thời tiền sử.
Cù lao Easter, một đồi cao xưa là thánh địa thiêng liêng nhất của Lemuria, đã tồn tại an toàn. Những người trước kia di cư sang Mỹ Châu bắt đầu kiến thiết lại những thành phố với những ngôi đền tại Mễ-tây-Cơ và Leru. Ngày nay có những nơi người ta đào thấy được nhiều lớp thành phố chồng chất lên nhau do những thiên tai liên tiếp nó đã chôn vùi những thành phố ấy. William Niven, một nhà khảo cứu mỏ, hồi đầu thế kỷ đã đào bới tại một nơi gần thành phố Mễ-tây-Cơ (Mexico city) và đã tìm thấy tàn tích của ba thành phố cổ nằm đè lên nhau qua một lớp đá cát dày chỉ mấy thước, những lớp đá cát này chứng tỏ nơi đây đã là bãi biển, mà ngày nay ở trên 2000 thước cao hơn mặt biển.
Hàng triệu hàng triệu linh hồn mất thể xác trong nạn chìm đắm Lemuria, đã trở về trạng thái tâm linh. Những hồn nào đã tiến hóa vì làm được nhiều công đức, thì không phải trở lại đời sống vật chất nữa, và sẽ tiếp tục tu tiến để trở về với Thượng Ðế, còn những kẻ đã làm việc thất đức sẽ phải luân hồi nhiều lần để học nhẫn nhục và tình thương. Một số người đương sống ngày nay là người đã ở Lemuria hay Atlantis, nhưng không phải là tất cả đều trở lại cùng một lúc hay trong khoảng vài trăn năm.
Khi Lemuria bị chìm, những người Atlantis ngạc nhiên sợ hãi, họ coi Lemuria là mẹ đẻ của nền văn minh, tuy rằng Atlantis đã tiến hơn nhiều. Những người lảnh đạo Lemuria đều là nhà triết học, canh tác và chiêm tinh, đã dẫn đầu thế giới về triết học và tôn giáo
Nay lãnh đạo tinh thần không còn, Atlantis chỉ thiên về lảnh đạo vật chất. Quả cầu Pha-lê giúp ích cho sự sáng tác rất nhiều, văn minh vật chất càng tiến thì những kỷ thuật gia càng có quyền thế. Khoa học được tôn sùng trên hết và người ta bớt tin tưởng ở Thượng Ðế. Tình trạng ấy cũng gần giống nước Mỹ ngày nay, chú trọng nhiều về máy móc, đời sống vật chất lên cao, nhưng tín ngưỡng và triết lý xuống thấp.